Cách đây hơn 70 năm, ngày 22/12/1944, trước yêu cầu của cách mạng Việt Nam, thực hiện Chỉ thị của Trung ương Đảng và Chủ tịch Hồ Chí Minh, Đội Việt Nam tuyên truyền giải phóng quân - tiền thân của Quân đội nhân dân Việt Nam được thành lập. Ra đời và lớn lên trong phong trào cách mạng, dưới sự lãnh đạo, giáo dục, rèn luyện của Đảng và Bác Hồ, sự đùm bọc nuôi dưỡng của nhân dân, quân đội ta không ngừng phát triển lớn mạnh, cùng dân tộc Việt Nam đi từ thắng lợi này đến thắng lợi khác, làm nên những mốc son chói lọi ở thế kỷ XX. Lật lại những trang sử oanh liệt và hào hùng của dân tộc, hình tượng người lính với nhiều tên gọi khác nhau: Anh vệ quốc quân, anh bộ đội, anh giải phóng quân… nhưng tựu trung đều là người lính từ nhân dân mà ra, vì nhân dân mà chiến đấu, vì nhân dân quên mình, vì nhân dân sẵn sàng hy sinh… Tất cả hội tụ, kết tinh thành danh hiệu cao quý “Bộ đội Cụ Hồ”. Danh hiệu ấy vừa giản dị, vừa gần gũi thân thương, trở thành biểu tượng cao đẹp trong lòng nhân dân Việt Nam về một mẫu người, một nhân cách văn hóa Việt Nam.
Ra đời chưa được bao lâu, Đội Việt Nam tuyên truyền giải phóng quân đã cùng dân tộc Việt Nam làm nên cuộc Cách mạng Tháng Tám năm 1945 “long trời lở đất”, khai sinh ra nước Việt Nam dân chủ cộng hòa - Nhà nước công nông đầu tiên ở Đông Nam châu Á. Chính quyền về tay nhân dân. Nhưng chỉ sau một thời gian ngắn, được sự hà hơi tiếp sức của quân Anh, thực dân Pháp nhanh chóng quay lại xâm lược nước ta lần 2 vào ngày 23/9/1945. Trước vận mệnh dân tộc như “ngàn cân treo sợi tóc”, theo tiếng gọi của Chủ tịch Hồ Chí Minh kính yêu - mệnh lệnh của non sông đất nước, lớp lớp thanh niên Việt Nam nối tiếp ra trận với tinh thần “Quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh”, “Thà hy sinh tất cả, chứ nhất định không chịu mất nước, nhất định không chịu làm nô lệ”. Hình ảnh ấy hiện lên thật đẹp, thật hào hùng hiên ngang bất khuất, trở thành hình mẫu cùng cả dân tộc hành quân ra mặt trận!
Trong cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp xâm lược, lớp lớp thanh niên ra trận theo tiếng gọi thiêng liêng của Tổ quốc. Hình ảnh các anh đã đi vào lịch sử, đi vào thơ ca, đi vào những trang sử của dân tộc với tư thế của những người anh hùng tuyệt đẹp và trở thành những tượng đài nghệ thuật kì vĩ về người lính cầm súng giữ nước. Máu xương của các anh đã cùng dân tộc trải qua “Năm mươi sáu ngày đêm khoét núi ngủ hầm mưa dầm, cơm vắt, máu trộn bùn non, gan không núng, chí không mòn" đã làm nên chiến thắng “lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu”, buộc Pháp phải ký vào Hiệp định Giơ-ne-vơ tôn trọng độc lập chủ quyền thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ Việt Nam.
Hiệp định Giơ-ne-vơ ký chưa ráo mực, đế quốc Mỹ trắng trợn nhảy vào miền Nam Việt Nam dựng lên chính quyền tay sai Ngô Đình Diệm hòng chia cắt lâu dài đất nước ta. Dân tộc ta một lần nữa phải đương đầu với tên đế quốc Mỹ to lớn nhất, hùng mạnh nhất thời đại. Vì sự tồn vong của dân tộc, tiếp tục nhiệm vụ của người lính chống Pháp năm xưa, anh giải phóng quân trong thời đại chống Mỹ, cứu nước gửi lại quê hương, miền Bắc xã hội chủ nghĩa những gì tốt đẹp nhất, lên đường “Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước”. Họ lên đường theo tiếng gọi thiêng liêng của Tổ quốc, tiếng gọi của Bác Hồ kính yêu:“Không có gì quí hơn độc lập tự do”. Từ những tháng năm khói lửa của cuộc chiến tranh, hình ảnh người lính anh dũng đứng đầu trận tuyến đánh quân thù - hình ảnh anh "Bộ đội Cụ Hồ" viết tiếp thiên hùng ca bất tử của đất nước thời “Hoa - Lửa” chống Mỹ, cứu nước. Họ chiến đấu hy sinh không chỉ vì nhiệm vụ thiêng liêng cao cả hàng đầu của dân tộc - giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước mà còn vì tinh thần quốc tế vô sản cao cả.
Những năm tháng ác liệt ấy, niềm lạc quan chiến thắng của người cầm súng trên chiến trường một lần nữa được tỏa sáng và cùng cả dân tộc làm nên những kỳ tích lớn lao của dân tộc ta ở thế kỷ XX. Trước sự sống và cái chết, niềm lạc quan yêu đời đã giúp người lính sống thanh thản, tự tin và ấm áp tình người trên những chặng đường hành quân gian khổ, trong những điểm chốt nóng bỏng và ở những trận chiến quyết liệt, người lính vẫn nói về quê hương, tình yêu và tương lai xán lạn của đất nước. Tinh thần lạc quan là một trong những hành trang quý giá để người lính đủ sức vượt qua những khó khăn, quyết tâm “Đánh cho Mỹ cút, đánh cho Ngụy nhào” giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước.
Hình ảnh anh giải phóng quân ngã xuống trên đường băng Tân Sơn Nhất, đứng lên và hy sinh trong tư thế đứng bắn giữa mùa xuân Tổng tiến công và nổi dậy năm 1968 - Lê Anh Xuân đã dựng lên được một tượng đài bất tử về người lính mang tầm vóc thời đại “Sống anh hùng mà chết cũng vinh quang”. Sức mạnh của nghìn năm lịch sử đã dồn lại trong anh và mãi mãi để lại “dáng đứng Việt Nam tạc vào thế kỉ”. Ý chí, lòng dũng cảm, sức mạnh quật cường của các anh đã cùng cả dân tộc Việt Nam chung sức đồng lòng, ra quân trong mùa xuân lịch sử với khí thế “thần tốc, thần tốc hơn nữa, táo bạo, táo tạo hơn nữa, xốc tới Sài Gòn, giải phóng miền Nam”, thống nhất đất nước. Ngày 30/4/1975, với sự kiên cường dũng cảm, những người lính trên chiếc xe tăng mang số hiệu 390 húc tung cánh cổng dinh Độc lập và hình ảnh anh giải phóng quân với lá cờ đỏ sao vàng phấp phới bay trên nóc dinh Độc lập là hồi còi báo hiệu sự sụp đổ hoàn toàn của chế độ thực dân kiểu mới mà đế quốc Mỹ đã dày công thiết lập ở miền Nam Việt Nam. Non sông từ đây thu về một mối, Nam Bắc sum họp một nhà, cả nước đi lên xây dựng CNXH.
Tổ quốc Việt Nam đã hoàn toàn thống nhất và đi lên xây dựng CNXH trong điều kiện mới, người lính hôm nay vẫn tiếp tục thực hiện hai nhiệm vụ chiến lược của cách mạng Việt Nam: Xây dựng thành công chủ nghĩa xã hội và bảo vệ vững chắc Tổ quốc Việt Nam XHCN. Ở mỗi cương vị, trên mọi nẻo đường của Tổ quốc, người lính nói riêng và cả dân tộc ta nói chung luôn nêu cao cảnh giác, “không một phút lơi lỏng” nhận dạng bản chất hành động tinh vi, xảo trá của các thế lực thù địch âm mưu chống phá Đảng, Nhà nước và sự nghiệp cách mạng của dân tộc ta với luận điệu “diễn biến hòa bình”, bạo loạn lật đổ, dùng chiêu bài phi chính trị trong quân đội, dùng những viên kẹo “bọc đường” để đầu độc thanh niên nói chung và thanh niên quân đội nói riêng, từ đó phủ nhận vai trò lãnh đạo cách mạng của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với quân đội và dân tộc Việt Nam. Trước tình hình đó, Đảng ta luôn cảnh giác, phát huy sức mạnh của khối đại đoàn kết dân tộc vào sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc, trong đó xác định quân đội và công an nhân dân là lực lượng nòng cốt, đi đầu trong sự nghiệp phát triển kinh tế và hội nhập sâu vào thế giới. Trên mọi nẻo đường của Tổ quốc, hình ảnh anh “Bộ đội Cụ Hồ” là niềm tự hào của dân tộc, là hình tượng cao đẹp, là nguồn cội sức mạnh Việt Nam - mẫu hình để giáo dục truyền thống yêu nước, giá trị nhân văn, tinh thần đoàn kết cộng đồng dân tộc cho thế hệ hôm nay và mai sau. Hình ảnh anh “Bộ đội Cụ Hồ” sẽ trường tồn cùng với sự phát triển đi lên của dân tộc Việt Nam.
Tag:
Bình luận
Thông báo
Bạn đã gửi thành công.